Lớp tôi là một lớp đại trà, do đó trong lớp có rất nhiều bạn thuộc thành phần “cá biệt”: Phạm Minh hay nói chuyện, vi phạm nhiều, Ngọc bảo hay nói tục chửi bậy, Chung thường xuyên nghỉ học, đi học muộn, Khánh, Minh, Nam Cường,…hay nói chuyện trong giờ. Vì lẽ đó, nề nếp và học tập của lớp chưa bao giờ được xếp thứ hạng tốt. Chúng tôi cũng quen với việc đó, thậm chí nghĩ rằng lớp chỉ cần giữ vững thành tích, giữ được vị trí thứ 7,8 là chúng tôi đã cố gắng lắm rồi…. Cho đến khi bạn Tiến Minh đã đứng lên trước lớp xung phong với cô Nhung- chủ nhiệm lớp tôi- mình muốn làm lớp trưởng, muốn đưa lớp tiến bộ.
Trong mắt tôi, Tiến Minh cũng là một người hay nói chuyện, thường xuyên nói leo chẳng khác gì đám chúng tôi, chắc hẳn bạn ấy chẳng trụ được với vai trò lớp trưởng này lâu. Nhưng gần hai tháng qua, Tiến Minh đã hoàn toàn lật đổ nhận thức của chúng tôi về bạn ấy.
Dường như ý thức được trách nhiệm của mình, kể từ khi làm lớp trưởng, Minh không còn nói chuyện riêng trong giờ nữa, thay vào đó, hễ chúng tôi nói, bạn nhắc nhở ngay. Bạn còn kiến nghị cô chủ nhiệm phạt nặng những bạn vi phạm, và những lần đó, Minh sẵn sàng ở lại giám sát. Không khí trong lớp chưa bao giờ căng thẳng như vậy. Minh đến sớm, đôn đốc công việc vệ sinh lớp, kiểm tra bài tập của các bạn, nhắc nhở chúng tôi chăm sóc công trình măng non, quét sạch cầu thang theo phân công,… Không chỉ vậy, bạn còn năng nổ, sẵn sàng giúp đỡ người khác:Làm mẫu cho các tổ lau dọn vệ sinh lớp học, nhắc nhở công việc ngày hôm sau để các bạn trong lớp có sự chuẩn bị, bớt lỗi….
Tuần 11, 13 trong tiết chào cờ, nghe lớp mình xếp thứ nhất toàn trường mà chúng tôi tự hào vô cùng, không thể tin nổi đó là điều chúng tôi có thể đạt được. Vừa rồi, khi nghe cô chủ nhiệm thông báo lớp tôi đứng thứ nhất tháng, cả lớp reo hò. Và tôi ý thức được rằng, công lao to lớn nhất nhờ đầu tàu gương mẫu của chúng tôi – Bạn Đinh Văn Tiến Minh.